Nếu hỏi tôi điều gì thú vị nhất khi nói về Lai Vung, tôi sẽ không ngần ngại kể cho bạn nghe cảm giác hào hứng vô kể khi ghé thăm một vườn quýt say trĩu quả, đúng vào lúc những tia nắng vàng như ươm mật đổ óng ánh trên vai bạn. Thật khó để hình dung điều này khi đang ngồi giữa Sài Gòn đang mây mờ xám xịt thì đột ngột được một buổi sáng đẹp trời băng qua những cánh đồng phì nhiêu, rong ruổi khắp muôn nẻo đường xuôi về Nam Bộ. Nhưng cảm giác này kì lạ thay là có thật. Nó khiến tôi tỉnh táo suốt một chặng đường dài, thay vì thói quen say sưa ngủ do tác dụng phụ của thuốc say xe như thường lệ.