Tôi thường thích dùng từ “thiên đường” với những địa điểm gây ấn tượng cực kỳ đặc biệt và Bắc Cực – chắc chắn là thiên đường đúng như tên gọi.
Đến Budapet lần thứ 2 nhưng sao khi tạm biệt vẫn thấy có gì thiêu thiếu. Giản dị thôi mà vì Bud thanh bình và đáng yêu và duyên dáng vô cùng mà thời gian của mình chỉ có hạn. Không biết có còn duyên với nơi này nữa không ? Dù sao cũng chỉ là chặng dừng chân thôi để đi đến một nơi rất xa, rất lạ và cực lạnh.
Ngồi xe chó kéo là một trong những trải nghiệm ấn tượng nhất cho du khách khi tham gia chuyến du lịch khám phá Bắc Cực. Không thua kém với sức mạnh của các loại động vật khác, những chú chó ở đây vô cùng khỏe mạnh và dẻo dai đưa du khách băng băng trên cánh đồng tuyết trắng cả chục cây số mà không hề đuối sức.
Hành trình từ Bodo tới Tromso - chỉ có biển, núi & tuyết. Tromso được ví như là cửa ngõ trước khi tiến vào Bắc Cực. Thời tiết lạnh và âm u, mặt trời thì bị những đám mây khổng lồ che khuất, mình cứ phải nằm chờ trong cabin - thấy mặt trời hơi ló qua đám mây 1 chút , có tí ánh nắng là lại phi ngay lên nóc boong tàu để bấm máy.
Chân thành cảm ơn công ty VYC và những thành viên trong đoàn đã góp phần tạo nên chuyến hành trình khám phá Bắc Cực này càng trở nên tuyệt vời và đáng ghi nhớ .
Cám ơn a Trường trưởng đoàn của chuyến đi đã giúp tôi không bị lạc lõng trong đoàn, hiểu thêm về văn hoá du lịch, học được cách ăn món Tây đúng hơn, cách xử lí việc tinh tế hơn !! Hy vọng chúng ta lại còn duyên đồng hành tiếp một cực nữa.